Luyện Tà Pháp hay Chánh Pháp
Thế nào là luyện tập tà pháp? Nó có nhiều hình thức. Có người luyện tập tà pháp chuyên môn, vì thứ đó trong lịch sử cũng có người truyền. Tại sao có người truyền những thứ đó? Đó là vì có những người họ chạy theo danh vọng, lợi lộc và tiền của giữa những người thường. Họ thích những điều như vậy. Dĩ nhiên, Tâm tính họ không thể nào lên cao và họ không thể nào đạt được Công lực. Họ có thể đạt được gì? Là nghiệp lực. Khi nghiệp lực của một người to lớn, nó cũng là một hình thức năng lượng. Dĩ nhiên, họ sẽ không đạt được một cấp bực tu luyện nào cả và không thể so sánh với một người tu. Nhưng đối với người thường, họ có thể kềm chế người thường vì thứ đó cũng là thể hiện của năng lượng. Khi khối đặc lượng của nó to lớn, nó cũng có thể làm tăng cường những huyền năng sẵn có trong thân người, nó có thể có vai trò đó. Vì vậy từ xưa đến nay vẫn có những người đi truyền xuống những điều đó. Họ tuyên bố rằng: Tôi có thể làm tăng Công lực của tôi bằng cách làm những điều xấu và mắng chửi người khác. Không phải Công lực của họ được tăng, sự thật họ đang làm tăng khối đặc lượng của chất đen nơi họ. Khi người ta làm những điều xấu thì hậu quả đưa đến là cái chất đen đó - là nghiệp. Vậy, những huyền năng sẵn có cỏn con trong con người của họ cũng có thể được gia tăng với sự gia tăng của nghiệp lực, và họ có thể mở mang một vài huyền năng cỏn con dù chúng không làm được việc gì đáng kể. Những loại người như vậy cho rằng làm những điều xấu cũng có thể làm tăng Công lực của họ, họ có loại lý luận như vậy.
Có người nói rằng: Đạo cao một tấc, quỉ cao một trượng. Đó là một câu nói sai của người thường. Quỉ không bao giờ có thể cao hơn Đạo. Có một tình trạng nầy là vũ trụ mà nhân loại chúng ta biết đây chỉ là một vũ trụ nhỏ bé giữa vô lượng vũ trụ. Chúng ta gọi tắt nó là vũ trụ. Vũ trụ nầy của chúng ta mỗi kỳ, cuối cùng sau một thời gian dài, tất phải phát sanh một đại tai nạn. Tai nạn đó làm cho toàn thể vũ trụ mọi vật kể cả các tinh cầu tất cả đều bị tiêu hủy, tất cả các sanh mạng cũng bị tiêu hủy. Sự vận hành của vũ trụ nằm dưới một định luật như vậy. Trong vũ trụ nầy không chỉ có cấp bậc con người là trở thành xấu, mà còn có nhiều sanh mạng khác cũng đã cho thấy trong cùng một tình cảnh, nghĩa là sự phát nổ đã sớm bắt đầu trong cái không gian vũ trụ nầy. Ngày nay các nhà thiên văn học không quan sát được điều đó là vì chúng ta chỉ có thể nhìn thấy qua viễn vọng kính mạnh nhất bây giờ cái cảnh của cách nay 150 000 năm-ánh-sáng. Nếu người ta muốn quan sát những thay đổi của trời đất hiện nay thì phải chờ 150 000 năm-ánh-sáng về sau nầy. Đó là một quãng thời gian khá lâu.
Hiện nay toàn thể vũ trụ đang trải qua một cuộc thay đổi lớn. Mỗi khi có một hiện tượng thay đổi như vậy xảy ra, các sanh mạng trong toàn vũ trụ sẽ bị tiêu hủy, đó là một tình trạng bị tiêu hủy hoàn toàn. Mỗi khi như vậy xảy ra, đặc tánh của vũ trụ cùng với mọi vật chất trong đó sẽ bị nổ tan. Thông thường các sanh mạng sẽ bị tiêu hủy trong cuộc nổ nầy. Tuy vậy lịch sử đã cho thấy rằng tất cả không bị tiêu hủy hoàn toàn. Sau khi các đấng Đại giác ở một cấp vô cùng cao tạo dựng lại một vũ trụ mới, vẫn còn có một số sanh mạng của vũ trụ trước còn sống sót trong đó, chúng đã thoát khỏi sự nổ nầy. Các đấng Đại giác xây dựng vũ trụ theo những đặc tánh và tiêu chuẩn của các Ngài. Vì vậy, nó có một đặc tánh khác với đặc tánh của vũ trụ trước kia.
Những sanh mạng còn sống sót qua cuộc nổ vẫn tiếp tục duy trì đặc tánh và nguyên lý trước kia để hành sự trong vũ trụ mới. Vũ trụ mới thành lập nầy sẽ đi theo những đặc tánh và nguyên lý mới. Kết quả là những sanh mạng còn sống sót đó trở thành những con quỉ phá rối nguyên lý của cái vũ trụ mới. Tuy nhiên, chúng cũng không xấu lắm, chúng chỉ hành động theo đặc tánh của vũ trụ thời trước mà thôi. Người ta gọi chúng là Thiên Ma. Tuy nhiên, chúng không tạo nên một sự nguy hiểm nào cho người thường, chúng cũng không bao giờ làm hại con người. Chúng chỉ theo những nguyên lý của chúng để hành sự. Điều nầy không được tiết lộ cho người thường được biết trước đây. Tôi đã nói rằng chư Phật ở cấp cao hơn cấp Như Lai (Tathagata) có rất nhiều, các con quỉ đó không đáng kể. Chúng rất nhỏ nhoi so với các Ngài. Sự già, bệnh và chết cũng là một thứ quỉ, nhưng đó cũng là để bảo tồn đặc tánh của vũ trụ mà sanh ra.
Phật giáo nói đến sáu ngả luân hồi trong đó có con đường ngạ quỉ. Sự thật, đó là nói đến những sanh mạng trong một không gian khác nhưng chúng không có bản tánh người. Dưới mắt các đấng Đại giác, chúng vô cùng thấp kém và không một chút khả năng. Nhưng dưới mắt người thường, chúng rất đáng sợ và có một phần năng lượng. Chúng xem loài người như là những con vật, vậy chúng rất thích ăn thịt người. Những năm gần đây chúng cũng có đi ra truyền dạy công. Nhưng chúng là thứ gì, chúng có hình dáng giống con người hay không? Chúng rất đáng sợ cho con người, những ai học những thứ đó sẽ phải đi theo chúng để trở thành cùng loại với chúng. Trong lúc tu luyện, những người có tư tưởng sai trái, nếu tư tưởng của họ phù hợp với tâm lý của chúng, chúng sẽ đến để dạy cho những người đó. Một chánh thắng trăm tà. Nếu quí vị không tìm cầu điều gì, không ai dám đá động đến quí vị. Nếu quí vị có một tư tưởng tà mị và tìm cầu những điều xấu, chúng sẽ đến để giúp quí vị, sự tu luyện của quí vị sẽ đi vào con đường tà. Vấn đề nầy có thể xẩy ra.
Cũng có một hình thức khác gọi là tu tập tà pháp một cách vô ý thức. Sự tu tập vô ý thức tà pháp nghĩa là gì? Đó là tu theo cách thức tà mà không biết. Đây là một hiện tượng rất thường thấy, quả là có quá nhiều ví dụ. Như tôi đã nói hôm trước, nhiều người đang tu tập nhưng ý tưởng của họ không ngay chánh. Quí vị thấy họ đứng tập, đôi tay mệt lả run rẩy, cặp chân cũng vậy, nhưng đầu óc họ thì không chịu nghỉ ngơi: Giá cả sẽ gia tăng, tôi phải đi mua đồ, tôi sẽ đi mua ngay sau khi tập xong, nếu không thì giá cả sẽ tăng. Có người nghĩ: Sở làm của tôi bắt đầu có sự phân phối nhà ở, không biết có phần cho tôi không? Người phụ trách việc phân phối đã gây chuyện nầy chuyện nọ với tôi. Khi nghĩ như vậy, họ càng nổi giận: Chắc chắn anh ta sẽ không cho tôi một căn nhà, tôi phải chống lại với anh ta bằng cách nào.. Đủ loại ý tưởng phát ra từ trong đầu họ. Tất cả như tôi đã nói từ chuyện gia đình đến chuyện quốc gia. Họ càng lúc càng nổi giận khi nghĩ đến những đề tài nghịch ý.
Sự tu luyện đòi hỏi con người phải lưu ý cái Đức. Trong khi tu luyện, nếu quí vị không nghĩ đến điều tốt thì quí vị cũng không nên nghĩ đến điều xấu, tốt nhất thì đừng nên nghĩ gì cả. Vì cần phải đặt nền móng cho sự tu Gong ở cấp thấp, nhưng cái nền móng nầy tuy vậy có một vai trò rất quan trọng, vì sự hoạt động của ý tưởng con người có một phần hiệu lực trên đó. Xin hãy suy nghĩ, nếu quí vị thêm vào một điều gì cho cái Gong của quí vị, làm sao điều mà quí vị tu có thể là tốt được? Làm sao nó không bị đen được? Có bao nhiêu người tập luyện mà không nuôi những loại ý tưởng nầy? Tại sao quí vị không được hết bệnh dù vẫn tiếp tục tập luyện? Dù có người không nghĩ đến những điều xấu nơi chỗ tập luyện, nhưng họ vẫn ôm ấp sự tìm cầu những huyền năng Gong, tìm cầu điều nầy điều nọ, họ có đủ thứ tâm ý, đủ thứ tham muốn dữ dội nơi chỗ tập luyện. Sự thật, đó đã là tu luyện đường tà một cách vô ý thức. Nhưng, nếu quí vị nói họ đang tu theo con đường tà, họ sẽ không hài lòng: Tôi được đại sư khí công tên gì đó chỉ dạy tôi. Tuy nhiên, vị đại sư đó đã kêu quí vị lưu ý rất nhiều đến cái Đức, quí vị có làm hay không? Trong lúc tu tập, quí vị luôn thêm vào những ý tưởng không tốt, thử tự hỏi lấy quí vị: Như vậy làm sao quí vị có thể tu đạt được những điều tốt lành? Vấn đề là như vậy. Đó thuộc thành phần tu theo đường tà một cách vô ý thức. Hiện tượng nầy rất thông thường.
Nam nữ song tu
Trong giới tu luyện có một đường lối tu gọi là nam nữ song tu. Có thể người ta đã thấy, trong đường lối tu luyện của Mật-tông Tây tạng, có những bức tranh vẽ và tượng Phật tượng trưng một người nam ôm một người nữ trong thế tu luyện. Người nam đôi khi có hình dáng một vị Phật ôm một người nữ trần truồng. Cũng có khi là một biến hóa phật (avatars), biến hóa hình dáng một vị Kim cang đầu bò mặt ngựa, cũng bồng trên tay một người nữ trần truồng. Vì sao có sự như vậy? Chúng tôi trước nhất giải thích điều nầy cho quí vị. Trên quả địa cầu của chúng ta, toàn thể thế giới trong thời cổ điển, không chỉ Trung quốc chúng ta là chịu ảnh hưởng của Khổng giáo mà cả nhân loại, có một nền luân lý đều gần giống nhau. Đường lối tu luyện đó sự thật không phát nguồn từ nơi quả địa cầu của chúng ta. Nó đến từ một hành tinh khác, nhưng quả thật là đường lối đó có thể giúp cho sự tu luyện. Lúc bấy giờ, khi nó được truyền đến Trung quốc thì người Trung quốc không chấp nhận nó vì có sự nam nữ song tu cùng vài thành phần khác của sự mật tu. Vì vậy nó đã bị Hoàng đế của người Hán cấm chỉ trong thời đại Hội Xương (Huichang) nhà Đường. Nó được gọi lúc bấy giờ là Mật tông nhà Đường và bị cấm truyền bá trên đất nước nầy. Nhưng ở Tây Tạng, trong những hoàn cảnh đặc biệt và nơi vùng đất đặc biệt nầy, nó đã được phổ biến rộng rãi cho đến ngày nay. Tại sao họ tu luyện như vậy? Nam nữ song tu có mục đích lấy Âm bổ Dương và lấy Dương bổ Âm, bổ túc cho nhau trong sự tu luyện chung. Mục đích là đạt đến sự quân bình giữa Âm và Dương.
Quí vị đều biết, Phật và Lão giáo cũng đều có nói, nhất là theo thuyết của Lão giáo về Âm Dương, là cơ thể con người đã sẵn có Âm và Dương. Nhờ sẵn có Âm và Dương trong cơ thể, con người qua sự tu-luyện có thể sanh ra nhiều huyền năng Gong, nhiều sanh mệnh như là Nguyên nhi, Nhi hài và Pháp thân v.v. Nhờ sẵn có Âm và Dương, họ có thể tu luyện sanh ra vô lượng các sanh mệnh. Cho dù là thân người nam hay người nữ cũng như nhau, tất cả những điều ấy có thể được sanh ra nơi miếng đất gọi là đơn điền. Lý thuyết nầy rất có lý. Đạo Lão thường xem phần nửa trên của cơ thể là Dương và phần nửa dưới là Âm. Có người cho rằng sau lưng là Dương, trước mặt là Âm. Có người còn cho phần nửa trái của cơ thể là Dương, phần nửa mặt là Âm. Người Trung Quốc nói nam tả nữ hữu, điều nầy cũng đến từ lý thuyết đó và rất là hợp lý. Vì cơ thể con người tự nó sẵn có Dương và Âm và qua sự liên quan giữa Dương và Âm, nó có thể tự đạt được sự quân bình, và như vậy, nó có thể sanh ra nhiều sanh mệnh.
Đó chứng tỏ một điều là chúng ta có thể tu đạt đến một cấp rất cao mà không cần sử dụng đến phương pháp nam nữ song tu. Nếu tu luyện theo phương pháp nầy và sử dụng không đúng, người ta sẽ bị nhập ma và nó sẽ trở thành một đường lối tu tà. Nếu Mật tông ở cấp rất cao dùng nam nữ song tu, nó đòi hỏi vị thầy tu hoặc lạt ma phải đã đạt được một cấp tu rất cao. Lúc bấy giờ, vị Thầy của họ sẽ hướng dẫn họ trong sự tu luyện như vậy. Vì trình độ Tâm tính của họ đã cao, họ có thể tự kềm chế được và không bị rơi vào đường tà. Tuy nhiên, một người mà Tâm tính ở cấp thấp quyết không thể dựa vào phương pháp nầy. Nếu không, họ chắc chắn sẽ đi theo một sự tu luyện con đường tà. Nó chắc chắn trở thành con đường tà nếu được sử dụng. Vì trình độ Tâm tính có hạn của một người, họ chưa buông bỏ được những tham muốn và dục vọng của con người thường của họ, và trình độ Tâm tính của họ chỉ đến đó, nếu dùng nó thì bảo đảm là ngã tà. Vì vậy, chúng tôi đã nói rõ, truyền bá một cách cẩu thả phương pháp nầy ở những trình độ thấp, đó là truyền bá pháp tà.
Những năm gần đây, không ít những thầy khí công truyền bá đường lối tu luyện nam nữ song tu. Có điều gì kỳ lạ? Trong phái Đạo gia cũng thấy xuất hiện những phương pháp như vậy. Hơn nữa, sự xuất hiện nầy không phải có từ gần đây thôi nhưng từ thời nhà Đường. Làm sao mà Đạo gia lại có thể có nam nữ song tu? Thể theo lý thuyết Lão giáo về thái cực, cơ thể con người là một tiểu vũ trụ và nó đã tự sẵn có đầy đủ Âm Dương. Tất cả các pháp môn chánh đã được truyền bá xuống đời đời trải qua một thời gian lâu dài. Một sự thay đổi vô cớ hoặc một sự thêm vào vô cớ sẽ gây rối loạn cho tất cả đường lối tu luyện đặc biệt của nó và khiến cho nó không còn có thể tu thành chánh quả. Vì vậy, không bao giờ được tu luyện phương pháp nam nữ song tu nếu pháp môn không có nó. Nếu không, quí vị sẽ đi lạc đường và sẽ tạo nhiều vấn đề rắc rối. Nhất là trong Pháp môn Pháp Luân Đại Pháp của chúng ta, không có sự nam nữ song tu và chúng tôi cũng không có dạy nó. Đó là quan niệm của chúng tôi về vấn đề nầy.